Hoa Dại

Trình bày: 

Vân Quang Long


Bao lần thu qua lặng im dưới cây xanh thắm Bao mùa mưa qua lặng im bóng người với hoa Bao niềm vui qua còn vang tiếng cười trong gió Vì quá yếu đuối nên hoa dại, vì em vẫn yêu anh mãi Bóng đêm vẫn nhẹ nhàng với em Nghe tình yêu qua, mình em với đêm yên giấc Nghe còn đâu đây màu yêu dấu cùng với hoa Nghe lòng hoang vu, dài thêm những đêm xa vắng Dù thiếu ánh sáng nhưng rạng ngời, dù xa vẫn yêu anh mãi Tháng năm vẫn dịu dàng cùng em Có thấy bên hiên loài hoa dại đáng yêu Bão tố phong ba hoa vẫn bình yên Chẳng xinh đẹp cao quý như muôn loài Có nhớ tên em loài hoa dại dễ thương Đứng đó bên con đường vắng lẻ loi Vẫn vươn mình theo gió, quen với bụi đường lạnh câm.

Ngày [G] ấy anh tặng em nhành hoa dại
Mình [Em] nói hoa đẹp như một đoá hồng
Chỉ [C] có anh và em nhìn thấy
Hương sắc [D] hoa nơi ven đường.

Ngày [G] ấy ta đùa vui tình thơ dại
Ngày [Em] ấy ta mặc bao lời chê cười
Ngày [C] ấy em chỉ yêu mình anh
Chỉ có [D] anh thôi

Đến một [Em] ngày vội vàng nhận [Bm] thấy
Tình yêu [C] xưa xa khuất chân [G] mây
Nụ hoa [C] ấy héo úa trên [G] cây
Để [Am] em cô đơn ngồi đây đợi chờ bóng [D] ai.

Nụ hoa [G] ấy không phải nụ [C] hồng
Ngày không [B7] em anh có nát [Em] tan [D] cõi [C] lòng
Anh ra đi thật sao, lời yêu [D] nhớ không.

Người ta [G] nói anh đã vội [C] tin
Lòng em [B7] đau thương cho nhánh [Em] hoa [D] ven [C] đường
Dù xa anh nhưng [D] sao không thể quên [G] anh.


Thể loại:  Việt Nam,  Nhạc Trẻ


Nghe thêm