Đò Tình Lỡ Chuyến

Sáng tác: 

Hoài Linh

Trình bày: 

Trường Sơn


Thương nhớ bây giờ thương nhớ em
Nghe dòng khóc hận rót vào tim
Nhớ em vô vàn trong kỷ niệm
Thời gian đâu phải dễ mau quên

Xưa nếu ta đừng quen biết nhau
Cũng đừng chấp nhận cuộc tình đau
Đến khi ly tàn nên nghẹn lời
Đò tình lỡ chuyến em xa rồi

Từ đây đã đường ai nấy đi
Sẽ chẳng nhìn nhau nữa
Cố quên chuyện tình đã qua
Em ơi lá hoa nào không tàn
Những ân tình cũng sẽ phai dần trong mắt môi
Đời em với mùa lá gấm hoa
Trái sầu đưa em tới giấc mơ nghèo xưa sá chi
Anh đi với âm thầm tháng ngày
Nhắc tên người yêu dấu
Với bao niềm tủi hận

Ai sẽ không còn thương nhớ ai
Biết rồi cách biệt bọt bèo trôi
Gió mây tan hợp nên chuyện đời
Buồn nghe sao lạnh giá đơn côi

Em có bao giờ em nhớ tôi
Khơi dòng dư lệ một lần thôi
Ái ân phai nhạt hương chờ đợi
Đò tình lỡ bến sang ngang rồi

Anh đi [C] lính, em cũng vừa lên [Am] mười
Anh về [F] phép, em thường sang nhà [Em] chơi
Em bá [Am] cổ đòi quà anh xin [Em] lỗi
Lỡ quên [G] rồi, xin khất nhé bé [G7] ơi.

Trăng non [C] khuyết trăng đến rằm cũng [Am] tròn
Em càng [F] lớn, trông càng xinh đẹp [Em] hơn
Không nũng [Am] nịu vòi quà anh cho [Em] nữa
Má em [G] hồng nghe nhắc chuyện ngày [C] xưa.

Thế [Cm] rồi con sáo sang [Eb] sông
Thế [Ab] rồi bé đi lấy [Eb] chồng
Lời [Fm] yêu anh chưa kịp [Eb] ngỏ
Biết trách ai [D] đây rượu tình pha men [G7] cay.

Duyên se [C] lỡ, em đã về với [Am] người
Bên chồng [F] mới quên rồi bóng hình [Em] tôi
Xuôi bến [Am] mộng thuyền tình em nên [Em] chuyến
Chốn giang [G] đầu tôi lỡ con đò [C] duyên.


Thể loại:  Việt Nam,  Nhạc Trữ Tình


Nghe thêm