Anh đi lính, em cũng vừa lên mười
Anh về phép, em thường sang nhà chơi
Em bá cổ đòi quà anh xin lỗi
Lỡ quên rồi, xin khất nhé bé ơi
Trăng non khuyết trăng đến rằm cũng tròn
Em càng lớn, trông càng xinh đẹp hơn
Không nũng nịu vòi quà anh xin nữa
Má em hồng nghe nhắc chuyện ngày xưa
Thế rồi bé đi lấy chồng.
Lời yêu anh chưa kịp ngỏ.
Biết trách ai đây. Rượu tình pha men cay.
Duyên sẽ lỡ, em đã về tay người.
Bên chồng mới quên dần bóng hình ai.
Vui bến mong thuyền tình em nên chuyến.
Chốn Giang Đầu tôi lỡ con đò duyên.
Anh đi [C] lính, em cũng vừa lên [Am] mười
Anh về [F] phép, em thường sang nhà [Em] chơi
Em bá [Am] cổ đòi quà anh xin [Em] lỗi
Lỡ quên [G] rồi, xin khất nhé bé [G7] ơi.
Trăng non [C] khuyết trăng đến rằm cũng [Am] tròn
Em càng [F] lớn, trông càng xinh đẹp [Em] hơn
Không nũng [Am] nịu vòi quà anh cho [Em] nữa
Má em [G] hồng nghe nhắc chuyện ngày [C] xưa.
Thế [Cm] rồi con sáo sang [Eb] sông
Thế [Ab] rồi bé đi lấy [Eb] chồng
Lời [Fm] yêu anh chưa kịp [Eb] ngỏ
Biết trách ai [D] đây rượu tình pha men [G7] cay.
Duyên se [C] lỡ, em đã về với [Am] người
Bên chồng [F] mới quên rồi bóng hình [Em] tôi
Xuôi bến [Am] mộng thuyền tình em nên [Em] chuyến
Chốn giang [G] đầu tôi lỡ con đò [C] duyên.