Lời và dịch: http://zerog31.wordpress.com/2013/01/30/zhen-ai-mo-nian-ma-tian-yu/
花瓣落在我眼前的阁楼
Huābàn luò zài wǒ yǎnqián de gélóu
Cánh hoa rơi tại lầu các trước mắt anh
微风卷起你身后的初秋
Wéifēng juǎn qǐ nǐ shēnhòu de chūqiū
Gió đầu thu nhẹ thổi sau lưng em
烟花不忍心冷落 夜色中的我
Yānhuā bu rěnxīn, lěngluò yèsè zhōng de wǒ
Pháo hoa không đành lòng, anh đứng giữa đêm tối lạnh lùng
焰火照亮侧脸的寂寞
Yànhuǒ zhào liàng cè liǎn de jìmò
Ánh sáng (từ pháo hoa) rọi trên khuôn mặt cô đơn
时光弱 拦不住那句放手
Shíguāng ruò lán bù zhù nà jù fàngshǒu
Thời gian thật yếu đuối, ngăn không được câu nói buông tay
下重墨 爱如同历史小说
Xià zhòng mò ài rútóng lìshǐ xiǎoshuō
Hạ bút viết xuống tình yêu như trong tiểu thuyết
翻开故事的结尾 如果没有我
Fān kāi gùshì de jiéwěi rúguǒ méiyǒu wǒ
Mở ra cái kết của chuyện cũ, nếu như không có anh
珍重就是我唯一嘱托
Zhēnzhòng jiùshì wǒ wéiyī zhǔtuō
Thì anh chỉ muốn nhắc em hai chữ “trân trọng”
能不能别走 末年的温柔
Néng bùnéng bié zǒu, mònián de wēnróu
Có thể không li biệt không? Sự ôn nhu của thời gian cuối cùng
明明想挽留 借口却不多
Míngmíng xiǎng wǎnliú, jièkǒu què bù duō
Rõ rang muốn giữ lại, nhưng lại chẳng có cớ gì
你转身以后
Nǐ zhuǎnshēn yǐhòu
Sau khi em xoay đi
那串用旧梦雕琢的痛
Nà chuàn yòng jiùmèng diāozhuó de tòng
Vòng xuyến kia gợi nên nỗi đau của giấc mộng cũ
还给石头
Hái gěi shítou
Gửi lại
能不能别说 末年的不舍
Néng bùnéng bié shuō, mònián de bù shě
Có thể đừng nói chia tay không? Nhưng níu kéo cuối dùng
泪一夜斑驳 了谁的玉镯
Lèi yīyè bānbóle shuí de yù zhuó
Suốt một đêm đầy nước mắt, vòng ngọc này là của ai?
我静静抱着 你背影远去模糊轮廓
Wǒ jìng jìng bàozhe, nǐ bèiyǐng yuǎn qù móhú lúnkuò
Anh lặng lẽ ôm lấy bóng hình mơ hồ khi em đã ra đi
最后地爱宠
Zuìhòu de ài chǒng
Những yêu thương cuối cùng
花瓣落在我眼前的阁楼
Huābàn luò zài wǒ yǎnqián de gélóu
Cánh hoa rơi tại lầu các trước mắt anh
微风卷起你身后的初秋
Wéifēng juǎn qǐ nǐ shēnhòu de chūqiū
Gió đầu thu nhẹ thổi sau lưng em
烟花不忍心冷落 夜色中的我
Yānhuā bu rěnxīn lěngluò yèsè zhōng de wǒ
Pháo hoa không đành lòng, anh đứng giữa đêm tối lạnh lùng
焰火照亮侧脸的寂寞
Yànhuǒ zhào liàng cè liǎn de jìmò
Ánh sáng (từ pháo hoa) rọi trên khuôn mặt cô đơn
时光弱 拦不住那句放手
Shíguāng ruò lán bù zhù nà jù fàngshǒu
Thời gian thật yếu đuối, ngăn không được câu nói buông tay
下重墨 爱如同历史小说
Xià zhòng mò ài rútóng lìshǐ xiǎoshuō
Hạ bút viết xuống tình yêu như trong tiểu thuyết
翻开故事的结尾 如果没有我
Fān kāi gùshì de jiéwěi rúguǒ méiyǒu wǒ
Mở ra cái kết của chuyện cũ, nếu như không có anh
珍重就是我唯一嘱托
Zhēnzhòng jiùshì wǒ wéiyī zhǔtuō
Thì anh chỉ muốn nhắc em hai chữ “trân trọng”
能不能别走 末年的温柔
Néng bùnéng bié zǒu mònián de wēnróu
Có thể không li biệt không? Sự ôn nhu của thời gian cuối cùng
明明想挽留 借口却不多
Míngmíng xiǎng wǎnliú jièkǒu què bù duō
Rõ rang muốn giữ lại, nhưng lại chẳng có cớ gì
你转身以后
Nǐ zhuǎnshēn yǐhòu
Sau khi em xoay đi
那串用旧梦雕琢的痛
Nà chuàn yòng jiùmèng diāozhuó de tòng
Vòng xuyến kia gợi nên nỗi đau của giấc mộng cũ
还给石头
Hái gěi shítou
能不能别说 末年的不舍
Néng bùnéng bié shuō mònián de bù shě
Có thể đừng nói chia tay không? Nhưng níu kéo cuối dùng
泪一夜斑驳 了谁的玉镯
Lèi yīyè bānbóle shuí de yù zhuó
Suốt một đêm đầy nước mắt, vòng ngọc này là của ai?
我静静抱着 你背影远去模糊轮廓
Wǒ jìng jìng bàozhe nǐ bèiyǐng yuǎn qù móhú lúnkuò
Anh lặng lẽ ôm lấy bóng hình mơ hồ khi em đã ra đi
最后地爱宠
Zuìhòu de ài chǒng
Những yêu thương cuối cùng
能不能别说 末年的不舍
Néng bùnéng bié shuō mònián de bù shě
Có thể đừng nói chia tay không? Nhưng níu kéo cuối dùng
泪一夜斑驳 了谁的玉镯
Lèi yīyè bānbóle shuí de yù zhuó
Suốt một đêm đầy nước mắt, vòng ngọc này là của ai?
我静静抱着 你背影远去模糊轮廓
Wǒ jìng jìng bàozhe nǐ bèiyǐng yuǎn qù móhú lúnkuò
Anh lặng lẽ ôm lấy bóng hình mơ hồ khi em đã ra đi
最后地爱宠
Zuìhòu de ài chǒng
Những yêu thương cuối cùng
最后地爱宠
Zuìhòu de ài chǒng
Những yêu thương cuối cùng
最后地爱宠
Zuìhòu de ài chǒng
Những yêu thương cuối cùng