CON ĐÃ MỒ CÔI
Ngày xưa ngây thơ, con đâu hiểu được tình mẹ
Ngày xưa ngây thơ, con đâu biết được mẹ rất thương con
Mẹ đã cho con từng giấc ngủ say
Mẹ đã nuôi con lớn lên từng ngày
Ngàn nỗi khó khăn nào con có hay
Thời gian thoi đưa, con đã lớn khôn thành người
Vòng tay yêu thương của mẹ vẫn mãi bên con
Mẹ đã cho con niềm tin bước đi,
Mẹ đã cho con hạnh phúc hôm nay
Mà giờ đây mẹ đã ra đi thật rồi
Một cõi mẹ ơi, bây giờ con đã mồ côi
Lợi danh vinh quang con biết xớt chia cùng ai
Từng đêm con mơ, mơ thấy bóng hình dáng mẹ
Con vẫn ước ao, mẹ mãi bên con
Con vẫn muốn nghe lời mẹ hát ru
Để con sẽ không phải mồ côi