1. Tình yêu em trao đến anh sao giờ quên đi
Nụ hôn ta trao đến nhau sao đành phai mau
Để em cô đơn mãi đây sao người hững hờ
Người quên đi tiếng yêu xưa đã hẹn thề
2. Ngày nao ta trao đến nhau bao lời yêu thương
Cầm tay anh em ước mơ không rời xa nhau
Tình yêu ta như ánh trăng sao ở trên trời
Như đôi chim én bay đi khắp phương nào
ĐK: Vì sao anh đi chẳng nói em người ơi
Để em cô đơn tiếc nuối yêu thương đã nhạt nhoà
Tình yên vui bỗng dưng sao nỡ vụt mất
Gieo bao nhiêu trái ngang cho mối duyên nồng
Vì sao anh đi chẳng nói em người ơi
Làm sao em quên những tháng năm ta đã mặn nồng
Người vô tâm lãng quên đâu hề nghĩ suy
Tim em nhói đau khi nghĩ đến người
1. Tình [Am] yêu em trao đến anh sao giờ quên đi
Nụ [Dm] hôn ta trao đến nhau sao đành [Em] phai mau
Để [Am] em cô đơn mãi đây sao người [Dm] hững hờ
Người [Em] quên đi tiếng yêu xưa đã [Am] hẹn thề
2. Ngày [Am] nao ta trao đến nhau bao lời yêu thương
Cầm [Dm] tay anh em ước mơ không rời [Em] xa nhau
Tình [Am] yêu ta như ánh trăng sao ở [Dm] trên trời
[Em] Như đôi chim én [Dm] bay đi khắp [Am] phương nào
ĐK: Vì [Am] sao anh đi chẳng nói em người ơi
Để [F] em cô đơn tiếc nuối yêu thương đã [Dm] nhạt nhoà
[Em] Tình yên vui bỗng dưng sao nỡ [C] vụt mất
[Em] Gieo bao nhiêu trái ngang cho mối [Am] duyên nồng
Vì [Am] sao anh đi chẳng nói em người ơi
Làm [F] sao em quên những tháng năm ta đã [C] mặn nồng
[Em] Người vô tâm lãng quên đâu hề [Dm] nghĩ suy
[Em] Tim em nhói đau khi nghĩ [Am] đến người