Chẳng lẽ anh hiền như thế? Chẳng lẽ không nhận ra rằng?
Từng ngày em đang iu anh, mà nào anh hay biết.
Người khiến tôi phải nhung nhớ, để cứ đêm ngày mong chờ.
Được nhìn anh trong ban mai ngập tràn bao say đắm.
ĐK:
Trái tim của anh giờ lạc nhịp,
Mỗi khi anh cười với em.
Sáng như bình minh thật ngọt ngào,
Ánh mắt anh nhìn thật đáng yêu.
Quanh anh thật nhiều người duyên dáng, em bỗng trở nên nhút nhát, chỉ dám yêu thầm anh thế thôi.
***
Chẳng lẽ anh hiền như thế? Chẳng lẽ không nhận ra rằng?
Từng ngày em đang iu anh, mà nào anh hay biết.
Người khiến tôi phải nhung nhớ, để cứ đêm ngày mong chờ.
Được nhìn anh trong ban mai ngập tràn bao say đắm.
ĐK:
Gió mang mùa xuân thật nhẹ nhàng,
Nắng lung linh màu nhớ thương.
Có anh kề bên thật dịu dàng,
Thấy như quanh mình ngất ngây.
Lòng này nồng nàn nguyện trao đến anh hỡi người ơi, hãy đánh thức ước mơ này nhé anh.