Đêm nay anh (tôi vẫn) hát giữa cơn đau, khi em đi quên giấc mơ (ngày) nào, khi yêu em anh (tôi) đâu ngờ đến hôm nay, người đành quên đi bao lời yêu (ngày xưa) .
Đã biết thế sao trái tim ta (tôi), bao đêm qua vẫn nhớ (mong) em nhiều, con tim đau kêu tên người giữa đêm thâu, dù em mang câu yêu lừa dối, người hỡi...
ĐK :
Còn nhớ khi xưa vầng trăng nơi đây cùng nhau, đã chứng nhân cho tình yêu đôi ta thởu nào, dẫu nước mắt kia không vơi nhẹ đi nỗi nhớ, thì từng ngày tháng phía trước anh phải làm sao.
Lòng đã lỡ yêu người không nên không thể yêu, vì đã lỡ yêu giờ đây ôm bao sầu hờn, vẫn dưới ánh trăng khi xưa ngày ta bên nhau, một mình ngồi hát với những khúc ca ngày xưa, còn bên nhau....!