1. Yêu là say là mơ là mộng
Là những tương tư hoài mong
Yêu là khi thổn thức chờ trông
Là khi sóng sanh nỗi lòng
2. Yêu là trao dâng hết cuộc đời
Là những phút giây không lời
Yêu là yêu là chỉ vậy thôi
Còn không những điều xa vời?
ĐK:
Hỏi khắp thế gian ai từng yêu
Biết được vì sao bỗng nhiên là yêu
Vì sao trái tim đang hồn nhiên bỗng như khờ dại?
Đời như gió như mây vương vấn chút tình
Đâu biết yêu là kiếp mộng
Người xa cuối chân trời ta mới thấy đâu là yêu.
1. [Am] Yêu là say là [F] mơ là mộng
Là [G] những tương tư hoài [C] mong
[F] Yêu là khi thổn [Dm] thức chờ trông
Là [Em] khi sóng sanh nỗi [Am] lòng
2. [Am] Yêu là trao dâng [F] hết cuộc đời
Là [G] những phút giây không [C] lời
[F] Yêu là yêu là [Dm] chỉ vậy thôi
Còn [Em] không những điều xa [Am] vời?
ĐK:
Hỏi khắp [F] thế gian ai từng [G] yêu
Biết được vì [Em] sao bỗng nhiên là [Am] yêu
Vì sao [F] trái tim đang hồn [G] nhiên bỗng như khờ [C] dại?
Đời như [F] gió như mây vương [G] vấn chút tình
Đâu [Em] biết yêu là kiếp [Am] mộng
Người xa [Dm] cuối chân trời ta [Em] mới thấy đâu là [Am] yêu.