Ta gặp nhau, 1 chiều cuối thu, lá vàng rơi, cùng chút nắng phai màu, có ánh mắt nào, tìm nhau trong ngại ngần, để rồi, ta yêu nhau từ đây
Bỗng 1 hôm, ngoài trời gió mưa, có tiếng khóc, vang mãi trong đêm buồn, để rồi đôi tay, chợt vội, cách xa, còn đây bao luyến tiếc trong tim
Này người yêu hỡi, long này chưa từng, mong khoảnh khắc đôi mình có nhau, rồi sau bao ngày, long chợt yêu em quá nhiều, anh lại mong, cho em đừng ra đi
Ngày mai anh không khóc, và rồi anh sẽ cười, nếu được ôm em thêm 1 lần cuối, người nào đâu biết rằng, người là cuộc sống của anh, anh còn yêu em hơn cả bản than, yêu em hơn chính mình