1. [D] Yêu và xa và quên tựa những xa xôi [F#m] ngày ấy
Kỷ [G] niệm nơi đây thấy [D] buồn biết mấy [A7]
Rồi [D] mai tỉnh giấc liệu em còn cất anh trong [F#m] tiềm thức
Còn bật [G] khóc vì những ngày như mơ giờ tan [Gm] vỡ.
ĐK:
Vì [D] đã có lúc trái tim anh [F#m] từng yếu đuối
Tự cho [G] phép mình không phải quên
Tự xem [Gm] như mình vẫn gần bên
Và [D] nếu lúc ấy thấy em vẫn [F#m] còn nơi đây
Anh sẽ [G] đến và ôm chặt em
Để thương [Gm] nhớ chìm trong màn đêm không [D] màu.
2. [Bm] Ngăn làm sao nỗi xót [F#m] xa rơi trên [G] mắt người
[Bm] Quên làm sao tiếng [F#m] ca chưa ngân [G] hết lời
Đông còn [D] chưa đến cớ sao [F#m] môi anh vẫn run
Anh còn [G] chưa đến mà sao em đã [A] đi.
ĐK:
Vì [D] đã có lúc trái tim anh [F#m] từng yếu đuối
Tự cho [G] phép mình không phải quên
Tự xem [Gm] như mình vẫn gần bên
Và [D] nếu lúc ấy thấy em vẫn [F#m] còn nơi đây
Anh sẽ [G] đến và ôm chặt em
Để thương [Gm] nhớ chìm trong màn đêm không [Bm] màu.
Bridge:
Biến nỗi nhớ trong anh thành tiếng [G] hát
[Em] Xua tan đi cô đơn bấy lâu của [D] ngày không em
Dù vẫn [G] biết có cố gắng cũng chỉ là [F#m] hư vô thế thôi
Anh vẫn [Em] không bao giờ tin rằng anh đã mất [A] em. [B]
ĐK: (Hát tăng lên 1 tone [D] -> [E])
Vì [E] đã có lúc trái tim anh [Abm] từng yếu đuối
Tự cho [A] phép mình không phải quên
Tự xem [Am] như mình vẫn gần bên
Và [E] nếu lúc ấy thấy em vẫn [Abm] còn nơi đây
Anh sẽ [A] đến và ôm chặt em
Để thương [Am] nhớ chìm trong màn đêm không [E] màu.