1. Tôi muốn hỏi đời một câu
chẳng hiểu tại sao lại chê trách những người nghèo
Do số trời nên mới phận gieo neo,
có ai mong những tháng ngày luôn giày xéo
2. Nhưng thấy giàu thì lại theo,
nước rót rượu bưng nào đâu khác chi người hầu
Buông những lời đưa đẩy họ lên cao,
nếu không may tay trắng rồi thì ra sao
ĐK: Ôi! Sao cuộc đời ngày nay
luôn toan tính so bì, đạp lên nhau mà đi
Do nhân cách người hay do thói đời!
vì chữ tiền bất chấp mà chẳng cần quan tâm
3. Mang kiếp người một lần thôi,
hãy sống làm sao để cho tiếng thơm cuộc đời
Dẫu sướng giàu hay lỡ phận ai ơi,
số kiếp do thiên sống chỉ cần an yên
Intro: [Am][F][Em][Am]-[Am][F][Am][C]-[Am][Dm][Em][Am]
1. Tôi muốn hỏi đời một [Am] câu
chẳng hiểu tại [F] sao lại chê [Em] trách những người [Am] nghèo
Do số [F] trời nên mới [Am] phận gieo [C] neo,
[Am] có ai [Dm] mong những tháng ngày luôn giày [E7] xéo
2. Nhưng thấy giàu thì lại [Am] theo,
nước rót rượu [F] bưng nào đâu [Em] khác chi người [Am] hầu
Buông những [F] lời đưa đẩy [Am] họ lên [C] cao,
[Am] nếu không [Dm] may tay trắng [E7] rồi thì [Am] ra sao
ĐK: [Am] Ôi! Sao cuộc đời ngày [F] nay
luôn toan tính so [C] bì, đạp [Am] lên nhau mà đi
[Dm] Do nhân cách [F] người [G] hay do thói [C] đời!
vì [Am] chữ tiền bất [C] chấp mà [G] chẳng cần quan [F] tâm [E7]
3. Mang kiếp người một lần [Am] thôi,
hãy sống làm [F] sao để cho [Em] tiếng thơm cuộc [Am] đời
Dẫu sướng [F] giàu hay lỡ [Am] phận ai [C] ơi,
[Am] số kiếp do [Dm] thiên sống [E7] chỉ cần an [Am] yên