viết rồi anh lại xóa
anh viết xong a lại xóa
cảm xúc không nhạt nhòa nhưng dường như nó mù lòa
đâu là cây bút để a viết nên vần thơ
anh sợ rằng mình lại sai để rồi mất e về mãi mãi
a biết mình vụng về
nhưng a muốn đc tung hê như những ng cùng ngề
anh biết mình đã sai và biết mình đang lải nhải
em ơi e ơi e xin e xin đừng
em ơi e ơi e xin e đừng
đâu là giấy tờ và đâu là bến bờ
nên a sẽ viết những câu ngắn cho khỏi phải lăn tăn
liệu e có sợ hãi và tránh a về mãi mãi
đừng
em ơi em ơi em xin em đừng, hắt hủi anh như vậy mà hãy yêu quý anh như e đã từng
anh đau xót qua thật tim a xót
anh biết và biết mình đã nhầm
vậy thì e ơi e ơi xin e đừng
làm ngơ
e đừng có ở đó mà thẫn thờ
giả vờ và nai tơ nhưng thực sự e biết hết
a ko có ngố tầu và anh cũng ko ở phố tầu
anh ko có bố giầu và a cũng ko có số giầu
nhưng a biết mình muốn gì và a biết rằng mình yêu ai
thật đấy đêm từng đêm a vẫn luôn nghĩ về e
thật đấy đêm từng đêm a vẫn luôn nghĩ về e
anh đã cố thử quên để bắt đầu một thứ mới
nhưng càng quên lại càng nhớ vậy thì xin e đừng
em ơi em ơi e xin e đừng, hắt hủi a như vậy mà hãy yêu quý a như e đã từng
trong tim e vẫn còn có a vậy e xin đừng
anh đau xót quả thật tim a xót
quả thật tim a xót
phạm sai lầm và a biết mình đã nhầm
xịn e đừng
khi mà anh viết thì a vẫn viết theo vần
vần theo câu chữ vần theo điệu nhạc và a vẫn viết bất cần
ng con gái đặc biệt luôn trái tym này
một người xa lạ khi gần khi xa nhưng luôn ám ảnh thân xác gầy
và khi mọi thứ trở nên vô nghĩa
nhưng nếu ngày mai nước biển có cạn và ko còn sóng như ngày nào
xin em hãy nhớ rằng a vẫn bên cạnh e như trời với trăng sao
đừng đừng .. đừng... đừng
đừng có mà như thế...
xin e đừng
đừng
đừng...
đừng có mà như thế...