Những đêm khuya ngồi đây tôi khóc thầm giữa bao người mà sao tôi lẻ loi ước một người bên tôi hiểu tôi xoa dịu đi cõi lòng tôi cho giấc mơ tôi tròn giấc
Có khi xe đạp tôi đây cứ chạy, phóng như bay về vùng trời ấu thơ, có những lần lang thang sớm trưa, những lần đi dưới trời mưa hay những món ăn mẹ nấu
Vui sao khi bố tôi luôn cười, những lần đầu nhận ra mình ước mơ, những lần lòng rộn vang theo ngón tay trên phím đàn, ngày xưa ơi tôi thét lên thật to
Đêm nay tôi hái sao trên trời, mong một lần được cài lên tóc người, mong một lần được hôn đôi mắt trong như mây trời mà đôi khi tôi thấy em vẫn cười