Ngày thơ con không nghe tiếng ru của mẹ, vắng xa một tình thương. Vẫn âm thầm từng ngày bước chân, cha bên con đến cuối đường. Lặng nhìn con ngoan, mơ tiếng con cười. Mong con yên vui như mọi người. Gio1 mưa nào lạnh lùng rồi cũng qua, sương tuyết nào bạc màu mái tóc cha tháng ngày.
Mong cho con lớn khôn nên người, và ngay2 mai sáng tươi đi bên đời con. Qua bao nhiêu tháng năm ngậm ngùi, dìu dắt con trên đường đi tới. Nhưng cha chưa nói ra những lời, còn bao nhiêu ước mong cha chưa mang về cho con. Cuộc đời mang con ra đi xa cha, nguyện cầu ngày mai hạnh phúc bên con suốt đời.