zeijakuna ishiki wo hagare
yukkuri to ashioto o tatezu ni
hai ni nari konagona ni chiru
soredake...soredake...
Without a trace
nochi ni shiru kanjou wa
muryoku yori hikyou
konzai ishiki no soko wo hau
senzaiishiki ni toikakeru
me no mae no asu ga mienai.
tachitsukusu kisetsu ni iki wo umete
sukui wo matta kimi wa mu he
mou kikoe wa shinai kareta uta wa
ate mo naku naite iru
soushitsu ni nagasu namida wa
taeteta kurushimi ni mo nagareru?
dare mo ga migorosu ka no you
mabuta wo tojiru rasen ni karamaru karada ga
yukkuri yukkuri nejireru
sen no toge wo nodo ni ate tou
ore ni nani ga sukueru ?
me no mae de asu ga shinderu.
tachitsukusu kisetsu ni iki wo umete
sukui wo matta kimi wa mu he
mou kikoe wa shinai kareta uta wa
ate mo naku naite iru
furishikiru kasumi ga harenu you ni...
ikita akashi ga kienu you ni...
kono uta ga kimi he to todoku no nara
gizen da to omou darou
tachitsukusu kisetsu ni iki wo umete
sukui wo matta kimi wa mu he
mou kikoenu you ni kaketa koe wa
modosenai tsumi to shiru
Vietsub
Anh dần rủ bỏ đi những suy nghĩ yếu đuối,
để tiếng bước chân thôi ko còn ồn ã.
Rãi rác như những mãnh vụn, anh hóa thành tro tàn.
Chỉ thế thôi...ko nhiều hơn... ko chút vết tích...
Những cam xúc dần đánh thức anh,
chợt nhận ra mình đã quá ngốc nghếch
nhu nhược và hơn cả là sự vô dụng...
Trong tiềm thức, tự hỏi mình: "phải chăng anh vẫn còn có một tương lai?"
Chôn sâu đi tiếng thở dài của em
Người vẫn luôn mong chờ một lối thoát, giờ đây đã tan vào hư vô...
Khúc hát này nay héo tàn,
bởi em đã không còn muốn nghe nó nữa.
Anh ko thể ngừng khóc...
Nước mắt rơi cho nỗi đau mất mát,
như chính ai đó đã hủy hoại em, vì phải nén chịu những cơn đau này
Nhắm nghiền mắt lại...thể xác này trói buộc anh
Chậm rãi... thật chậm rãi... luôn là vậy
Hàng ngàn những nghi hoặc dành cho em
nhưng anh lại không thể thốt nên lời... chúng như gai nhọn
Anh tự hỏi: "liệu anh có thể được tha thứ?"
Tương lai đang chết dần trước mắt anh.
Chôn sâu đi tiếng thở dài của em,
người vẫn luôn mong chờ một lối thoát, giờ đã tan vào hư vô
Khúc hát này nay héo tàn, bởi em đã không còn muốn nghe nó nữa
Anh không thể ngừng khóc...
Làn sương dày mãi chẳng xua tan,
để minh chứng cho sự tồn tại của em ko bao giờ biến mất...
Nếu khúc hát này đến được tai em,
hẵn em chỉ xem nó là trò dối trá.
Chôn sâu đi tiếng thở dài của em,
người vẫn luôn mong chờ một lối thoát, giờ đã tan vào hư vô
Những lời nói đó anh không thể rút lại,
dẫu biết rằng nay đã là quá trễ.