Khi tôi, khi bạn
Anh chẳng đòi hỏi gì nhiều
Chỉ cần có em luôn ở bên anh
Cái cách em nói cười
Mỗi lần trông thấy anh lại cười vu vơ
Và anh không ghét điều đó một chút nào hết
Thật sao? Em đã chẳng biết điều đó
Khi nụ cười của anh cứ như gượng ép
Nhìn vào mắt anh đây, em nói thật chứ?
Thỉnh thoảng anh lại bâng quơ nghĩ
Về con người lạnh lùng nơi em
Lạ kì làm sao, tim em vẫn luôn loạn nhịp vì anh như thế?
Một mùa, rồi lại một mùa nữa
Và thế là đã một năm trôi qua
Nhưng điều em vẫn chẳng thể quên
Chính là tiếng cười của anh mỗi khi trò chuyện cùng em
Thật sao, anh đã chẳng biết điều đó?
Nhưng khi em phiền lòng vì anh
Lúc nào cũng bĩu môi và hay phát cáu, thật đáng yêu
Thỉnh thoảng em lại thấp thoáng nghe thấy
Giọng nói anh vang bên tai
Dù đã cố bịt kín hai tai, nhưng chỉ vô dụng mà thôi
Em giờ ra sao?
Hãy để em hỏi câu đó
Anh ... đang sống rất tốt
Đừng nói dối như thế nữa
Dù ta không biết tất cả về nhau nhưng
Với em
Bấy nhiêu thôi cũng đủ rồi
Cách hai ta chăm sóc lẫn nhau
Với anh
Dẫu đó là nỗi đau
Dù cho năm tháng có trôi đi mãi
Cũng sẽ không sao
Không sao cả
Sẽ không sao hết!!