Vọng Cổ Truyền Thuyết Tình Yêu
Chàng ơi! Tình ta cách ngăn từ đây
Nhìn chàng ra đi, ôi xót xa tim mình
Nói không nên lời…Giờ đành xa nhau…
Chàng ơi có thấu….
Trời cao nỡ gieo chi biệt ly. Cho yến oanh đôi đường
Nhạn sầu kêu sương trong lẻ loi mình em.
Đêm đông u sầu lời yêu thương chưa vội phai
Uyên ương đôi đàng nhạn kêu sương lẻ loi mình em..
Vọng cổ:
Phi Cát ơi nếu anh ra đi thì kể như cuộc tình ta đã chết và những ước mơ của em sẽ tan theo mây khói vì vắng bóng… người thương, không có anh đời em đã hết.. thôi từ nay xa cách.. em về sống âm thầm đếm thời gian mỏi mòn thương nhớ… mong … ai nơi chốn thâm cung lạnh lẽo cô đơn nằm nhớ thương ai ôm sầu gối chiếc.. đếm từng chiếc lá thu rơi.. từng chiếc lá thu rơi mà mong đợi tin chồng..
Em không phải là dạ sắt gan đồng
Mà em chỉ là thiếu nữ cô đơn..
Với tâm sự quằng nặng bao thương… nhớ
Má đã phai hồng môi nhạt màu son..
10 năm trời mới tương hội cố nhân thì tình xưa đã phôi phai bảng lãng.
Chàng đã gởi tình theo mây bay gió thoảng
Còn em chỉ là chiếc bóng xa xôi giữa dĩ vãng xa mờ…
Tình ta cách ngăn từ đây
Nhìn chàng ra đi… Ôi xót xa tim mình…
Nói không nên lời…. Giờ đành chia xa..
Người ơi có thấu..
Trời cao nở gieo chi biệt ly cho yến oanh đôi đường
Nhạn sầu kêu sương trong lẻ loi mình em…
Phi Cát ơi khi hai con tim đã bước vào yêu em đâu ngại vì gian khổ dù chín tầng mây non cao cách trở, dốc đá cheo leo hay lệnh nữ vương cố tình phân rẽ ta cùng nắm tay đi tới vùng trời xa… mình cùng nhau xây ước mơ xa bức tường vô tri cách …ngăn tình hai đứa… mình bên nhau từ đây… không thể nào lìa xa.. xin chớ chớ đừng phụ nhau mình yêu mãi suốt đời.