Đấy vỡ tan là như thế đấy
Mới ước mơ thật nhiều, mộng mơ thật nhiều
Đến khi thì vội vã vội vàng đổi thay
Còn nhanh hơn một mũi tên bay
Rồi lao thẳng đến, thẳng đến, thẳng đến tim tôi.
Đấy đắng cay là như thế đấy
Mới đó vẫn là mình, hạnh phúc của mình
Đến nay thành của người khác
Lặng nhìn cơn mưa cuốn trôi đi giọt lệ tôi chưa
Để ánh mắt ấy, đốt cháy nỗi nhớ trong tôi.
[ĐK:]
Nỗi đau là từng ngày tự lừa mình không sao
Từng ngày tự dặn mình sẽ qua rất mau
Tự vùi lấp nỗi cô đơn sâu
Tự khâu vá con tim vốn đã nhiều niềm đau.
Giờ còn lại gì ngoài đôi môi
Nồng nàn dịu dàng người bên ai đấy thôi
Chẳng phải, chẳng phải tôi.
Âm vang nơi xa con đường dài còn nhiều phiền hoài phía trước
Râm ran trong tim vuốt nước mắt mạnh mẽ một mình ta bước
Bão tố sóng gió là gì khi ta mới chính là điều diệu kỳ
Những phũ phàng này cũng chỉ khiến ta thêm vững vàng.
Không gian đêm nay hãy giữ lấy vì chỉ một mình ta thấy
Cảm xúc hôm nay mới chính là điều mình đang tìm đây
Hãy khóc hết nỗi lòng này xóa hết xóa hết những nỗi buồn này
Một lần vì ta.
Ai đi mang theo niềm vui
Ai đi mang theo tiếng cười
Để lại những cay đắng u sầu
Để tôi khóc với những đêm thâu
Ai đi mang theo tình tôi
Mang luôn em đi mất rồi
Chẳng phải, chẳng phải thế đâu.
Cuộc đời vẫn thế, vẫn cứ như một vòng xoay
Giữa đắng cay và, và niềm vui
Lòng người thường vẫn thế vẫn cứ như một trò chơi
Trò chơi của, của những đổi thay, vỡ tan rồi.