Khi ta gần bên anh không cho em được gì. Ngoài những sầu lo bôn ba ngày đêm. Ngày em phải thức mỗi lúc trăng mờ. Khi ánh bình minh đang dần lên tận đến đêm em mới về. Vợ yêu ơi anh xin lỗi người nhé! Vì những buồn đau anh mang đến em quá nhiều. Anh mong một lần, một lần thôi, được nói ra hết tất cả những gì. Mà bấy lâu nay chất chứa trong lòng anh. ĐK: Anh đã nhận ra khi ta rời xa anh đã phải mất tất cả những gì. Mà anh đã có anh đã không giữ cho cuộc tình đôi ta mãi xanh. Để rồi khi hai ta cách xa anh mới nhận ra cũng đã muộn màng. Vợ yêu ơi anh chỉ mong em về bên anh. Anh mong ngày mai khi anh tỉnh giấc em luôn ở đây bên anh tươi cười. Dù cho gian khó anh vẫn không để người phải buồn đau. Vợ ơi hãy nhớ anh sẽ luôn yêu em và không đổi thay bao giờ. Vợ yêu ơi anh chỉ mong em về bên anh.