Ngỡ người vẫn còn đây
Ngày nào ôm trong cánh tay yêu thương nồng say
Rồi chợt khi thức giấc cơn mơ vụt bay
Mà vì đâu đánh mất anh đâu nào hay.
Có lẽ do mơ mộng thôi
Vì anh đã quá tin yêu thương trên đầu môi
Vì anh đã quá yêu yêu em mất rồi
Giờ đây ôm đắng cay con tim mồ côi.
[ĐK:]
Giờ phải tìm nơi đâu từng hơi ấm khi mình đã có nhau ngày xưa
Giờ phải tìm nơi đâu vòng tay ấm êm dìu nhau những khi chiều mưa
Bóng dáng em vụt bay nỗi nhớ như còn đây
Vì cớ sao đổi thay khi yêu thương vẫn đong đầy.
Giờ chỉ còn mình anh lạc trong nỗi đau buồn vây kín như màn đêm
Còn lại gì cho nhau mà sao vẫn thương hoài mong vẫn luôn chờ em
Và vì sao nỗi đau cứ mãi kéo dài
Và rồi vì sao chính anh chẳng thể quên đi, dù yêu dấu đã phôi phai.