Vì sao em nỡ nói với anh một câu: "Mai chúng ta không gặp."
Vì sao em cứ đánh thức một con tim đang mộng mơ
Vì sao con tim anh đây một lần nữa cố chấp như vậy
Vì sao con tim anh đây vẫn yêu em dẫu biết mãi anh phải quên.
Còn trong anh mãi những giây phút anh nhìn em
Có khi hay ngồi cười và vui mình anh
Thầm lặng yêu em, mà anh chưa từng dám nói.
Nhiều lần đã hứa chúng ta sẽ không gặp nhau
Rồi cũng nhớ nhau, lại tìm đến nhau
Vẫn biết rằng tình ta sẽ không như mộng hay mơ.
ĐK: Muốn sống bên em, dẫu biết chỉ là mơ
Và anh vẫn cố chấp níu kéo nhau dù rằng anh sẽ đau
Đừng nói với anh rằng chúng ta đến vậy thôi
Và xin em chớ nói hết với anh dù rằng em sẽ đi.
Vì sao [F] em nỡ nói với anh một [G] câu: "Mai chúng ta không [Am] gặp."
Vì sao [F] em cứ đánh thức một [G] con tim đang mộng [Am] mơ
Vì sao [F] con tim anh đây một lần [G] nữa cố chấp như [Am] vậy
Vì sao [F] con tim anh đây vẫn yêu [G] em dẫu biết mãi anh phải [Am] quên.
Còn trong anh [C] mãi những giây phút anh nhìn [G] em
Có khi hay ngồi [Am] cười và vui mình [Em] anh
Thầm [F] lặng yêu em, mà [G] anh chưa từng dám [Am] nói.
Nhiều lần đã [C] hứa chúng ta sẽ không gặp [G] nhau
Rồi cũng nhớ [Am] nhau, lại tìm đến [Em] nhau
Vẫn biết [F] rằng tình ta sẽ [G] không như mộng hay [Am] mơ.
ĐK: [F] Muốn sống bên [G] em, dẫu biết chỉ là [Am] mơ
Và anh vẫn [F] cố chấp níu kéo [G] nhau dù rằng anh sẽ [Am] đau
Đừng [F] nói với anh [G] rằng chúng ta đến vậy [Am] thôi
Và xin em [F] chớ nói hết với [G] anh dù rằng em sẽ [Am] đi.