1. Yêu... Là không lý do
Là chỉ muốn lắng lo một người
Là cố chấp theo đuổi khi lòng đau
Chỉ biết nói hai chữ không sao.
2. Dù yêu em không ngày mai
Dù cho anh sẽ mất đi nụ cười
Nhưng vì quá yêu em vì quá thương em
Đau ngậm ngùi anh vẫn bước bên em.
ĐK:
Vì lỡ yêu em rồi vì lỡ thương em rồi
Vì nắng yêu bầu trời nên mưa làm hoen đi
Màu xanh ngát trong vời vợi nơi đôi mắt em
Cầu vồng lên ngàn sao đêm lòng thầm mong được bên em.
Vì lỡ trót dại khờ vì lỡ đã mong chờ
Vì anh chẳng bao giờ có thể làm đôi mi
Của em ướt vì anh một lần khi anh thôi không
Còn yêu em, còn thương em đằng sau em dõi theo em như lần đầu.
1. [C] Yêu... Là không lý [G] do
Là chỉ [Am] muốn lắng lo một [Em] người
Là cố [F] chấp theo đuổi [C] khi lòng đau
Chỉ biết [Dm] nói hai chữ không [G] sao.
2. Dù [C] yêu em không ngày [G] mai
Dù cho [Am] anh sẽ mất đi nụ [Em] cười
Nhưng vì [F] quá yêu em vì [C] quá thương em
Đau ngậm [F] ngùi anh vẫn bước bên [G] em.
ĐK:
Vì lỡ yêu em [C] rồi vì lỡ thương em [G] rồi
Vì nắng yêu bầu [Am] trời nên mưa làm hoen [Em] đi
Màu xanh ngát [F] trong vời vợi nơi [C] đôi mắt em
Cầu vồng [Dm] lên ngàn sao đêm lòng thầm [G] mong được bên em.
Vì lỡ trót dại [C] khờ vì lỡ đã mong [G] chờ
Vì anh chẳng bao [Am] giờ có thể làm đôi [Em] mi
Của em ướt vì [F] anh một lần khi [C] anh thôi không
Còn yêu [Dm] em, còn thương em đằng sau [G] em dõi theo em như lần [C] đầu.