1. Không cần [Dm] biết em là [A7] ai
Không cần [Gm] biết em từ [Dm] đâu
Không cần [Bb] biết em ngày [Dm] sau
Ta yêu [D7] em bằng mấy ngàn biển [Gm] rộng
Ta yêu [C7] em qua đông tàn ngày [F] tận
Yêu [Bb] em như yêu vùng [A7] trời mênh mông
2. Không cần [Dm] biết đêm dài [A7] sâu
Không cần [Gm] biết bao gầy [Dm] hao
Ta ngồi [Bb] đếm tên thời [Dm] gian
Nghe thương [D7] yêu dâng cao như ngọn [Gm] đồi
Như xa [C7] xôi nay quay về gần [F] gụi
Yêu [Gm] em khi chỉ [A7] biết đó là [Dm] em
ĐK: Để rồi từ [F6] đó ta yêu [C7] em không ngại [Gm] ngần
Để rồi từ [A7] đó trong bước chân nghe gần [Dm] hơn
Một ngày lại [Dm] đến trái [C7] tim ta dại [Gm] cuồng
Rồi từng chiều [A7] đến mang nỗi buồn vô [Dm] biên
3.Cho dù [Dm] biết em rồi [A7] đi
Cho dù [Gm] biết không chờ [Dm] chi
Nhưng lòng [Gm] vẫn nghe cuồng [F6] si
Nghe trong [D7] ta quên đi lòng sầu [Gm] hận
Ta yêu [C7] em chưa bao giờ một [F6] lần
Yêu [Gm] em vì chỉ [A7] biết đó là [Dm] em