Nắng mưa suốt ngày , gió mưa không ngừng,
Từ khi anh ra đi khuất mờ, em vẫn mong chờ ,
em mãi mong chờ, chờ ngày mai bình yên đến với em.
Biết sẽ không còn, biết đã mất rồi, nhưng em vẫn mong chờ số phận.
Nhớ anh rất nhiều , em đã khóc nhiều, từ khi anh ra đi không về!
Rồi ngày mai thức giấc thấy nhẹ hơn trong lòng, vì anh được êm ấm bên người anh thầm yêu.
Mà tại sao từng giọt nước mắt cứ rớt khi vạt nắng chiều về!
Đời em đã quá đớn đau vì yêu,
Vì tình yêu em chấp nhận tất cả , để anh được êm ấm, để anh được mơ ước, để anh được yêu thương!