Chiều nắng tắt nghe hồn mình tê tái
Mây giăng không gian đón cơn mưa đầu mùa
Đôi ta yêu nhau quán năm xưa ngỡ ngàng
Giấc mơ muôn trùng phiêu lãng.
Lòng vẫn nhớ những hoài niệm xưa yêu dấu
Tay đan trong tay xiết môi hôn gọi mời
Mây trôi lênh đênh cuốn về tận cuối trời
Nhớ mong riêng mình anh thôi.
Ngọt ngào ta đến bên nhau
Đôi tim tin yêu dẫu mai có thế nào
Tình mặn nồng sưởi ấm những đêm mùa đông
Nào ngờ cuốn mất trong giấc mơ
Khi bao yêu thương đã không nguyên vẹn
Hạnh phúc trôi thật xa
Kỉ niệm ôi thiết tha...
Bao nhiêu đam mê tình nồng ấm
Nay lơi đôi tay mình anh trông ngóng
Đợi chờ gì lời tình sầu vương nước mắt trên mi !!!
Đêm đông cô đơn hồn lạnh giá
Miên man trong anh tình mình mong manh quá
Đời nhạt nhòa khuất bóng em rời xa (đôi tình ta) hỡi người !!!