Từ khi em bước ra đi thật xa. Để mình anh chơi vơi
Anh tập quen với cách sống buôn lơi.. .con tim anh giờ đã khép lại
Anh quẩn quanh góc phố hiện tại
Đi lang thang khắp nơi mà mình thường đến
Để anh lưu hết những cảm xúc thân quen
Chỉ 1 lần này được đau nữa thôi
Nhìn chiếc la rơi kệ thời gian trôi
Gió đông qua thổi khóe mi cay
Vôi lưới đôi tay để xoa đỡ lạnh
Bờ môi anh run ,.anh nhìn chiều hôm
Đứng lặng người trông chờ cái ôm
Sao đôi tay ko nắm chặt tay
Sao đôi tay lại buông thế này..
Rằng em ra đi…tay ấm người..bên
Để anh cô đơn nên không gì thêm
Ôi ngoài kia dẫu lắm bộn bề.
Thì anh chặng lo dẫu có ra sao
Bên ngoài đau là chuyện hiển nhiên
Trong long đau mới là thật sâu
Vì bên ngoài đau sẽ rất nhanh lành nhưng long đâu đâu có như vậy..
Đau ở trong đau cả đời luôn .biết là thế nhưng vẫn yêu..
Đôi khi ,anh cảm thấy lạnh giá
Nên giờ a chỉ cần có cái ôm
Những kỷ niệm ta từng có với nhau
Cầm tay nhau đi trong 1 buồi chiều hôm
Em ơi ở nơi xa em có nhớ rằng
Anh vẫn luôn mãi mãi ở nơi đây này
Bất chấp hết yêu nhau mới là khó
Chứ bỏ nhau vì danh vong đâu có khó gì
Giờ mk anh lang thang nên cười hay khóc nhỉ
Để ký ức ử ở lại hay để nó đi
Cố gắng gạt bỏ đi để anh quên hết
Đành vây thôi để ký ức này vĩnh viễn ko tên