Họa bức tranh nhưng tâm đau đáu vô vàn
Cùng nỗi tương tư đầy vơi
Tràn loang lổ ướt mực nhòe
Vạn thiên chữ ngã vàng hoe
Rồi nhìn bóng trăng nhẹ lướt qua thềm.
Điệu múa lung lay, thướt tha bỗng mơ hồ
Lòng cứ bâng khuâng tràn dâng
Nàng sao trống vắng khôn nguôi
Lặng yên điểm trang đợi người về
Tiều tụy héo hon ngày tháng hao gầy.
[ĐK:]
Hà há ha….Hương vị son này
Nghìn nhung nhớ…vén theo rèm châu ấy
Hà há ha….không tìm thấy ai
Ánh trăng vàng thấu tâm tình bùi ngùi.
Ngày sáng xuân, sương buông lơi như mưa phùn
Chờ nắng lên trên đồi hoang
Từng cơn gió khiến mi cay
Dòng nước chảy thương hoa vội tàn
Từ nơi khói mây chợt tiếng ai đàn.