Nghe thoáng trên bờ đê, cơn gió đông ùa về
Chiếc lá non giọt sương, rơi ướt trên lòng đường
Nhà ai đốt rơm nướng khoai, thơm phức ra bên ngoài
Giọt sương ướt cay khoé mi, đưa bước chân tôi đi
Về với đông...
Em bé thơ ngủ yên, trong cánh tay mẹ hiền
Như phút giây đầu tiên, không vấn vương muộn phiền
Mùa đông rét căm mỗi đêm, trong giấc mơ hôm nào
Được như lúc thơ ấu xưa, đưa bước chân tôi đi
Về với đông...
Về với cơn mưa phùn, để biết khi tay còn run
Ngồi xuýt xoa bên bếp hồng
Mẹ đắp chăn cho con
Mẹ hát câu ru à ơi
Về với đông như lúc xưa...
Nơi cuối sông nhà tôi, vang tiếng chuông từng hồi
Dơi đã đi ngủ đông, trâu đã thôi ruộng đồng
Mùa đông rét căm mỗi đêm, trong giấc mơ hôm nào
Được như lúc thơ ấu xưa, đưa bước chân tôi đi
Về với đông...
Mùa đông rét căm mỗi đêm, trong giấc mơ hôm nào...
Về với cơn mưa phùn, để biết khi tay còn run
Ngồi xuýt xoa bên bếp hồng
Mẹ đắp chăn cho con
Mẹ hát câu ru à ơi
Về với đông như lúc xưa...
Về với cơn mưa phùn, để biết khi tay còn run
Ngồi xuýt xoa bên bếp hồng
Mẹ đắp chăn cho con
Mẹ hát câu ru à ơi
Về với đông như lúc xưa...
Nơi cuối sông nhà tôi, vang tiếng chuông từng hồi
Dơi đã đi ngủ đông, trâu đã thôi ruộng đồng
Mùa đông rét căm mỗi đêm, trong giấc mơ hôm nào
Được như lúc thơ ấu xưa, đưa bước chân tôi đi
Về với đông...
Mùa đông rét căm mỗi đêm, trong giấc mơ hôm nào
Được như lúc thơ ấu xưa, đưa bước chân tôi đi
Về với đông...