1. Con về quê mẹ chiều nay
Để nghe hơi ấm vòng tay mẹ gầy
Tuổi thơ ùa chảy về đây
Nghe thương nghe nhớ trải đầy lối xưa
Võng chiều tay mẹ đong đưa
Tao nôi một thuở ru vừa lớn khôn
ĐK: Đất quê ươm thắm tâm hồn
Chôn nhau cắt rốn sớm hôm nghĩa tình
Bầu trời trăng sáng lung linh
Lòng con có mẹ in hình nước non
Dẫu mai đá núi có mòn
Bao la lòng mẹ mãi còn khắc ghi
Hai sương một nắng quản chi
Mẹ lo tất thảy ngại gì gian nan
2. Tre già bao bọc măng non
Mặc trăm mưa nắng mặc ngàn bão giông
Mẹ là bếp lửa ngày đông
Là phù sa đắp cánh đồng yêu thương
Mẹ là nguồn cội là quê hương
Mẹ là tất cả, mẹ là mẹ thôi!
1. Con [D] về quê mẹ chiều nay
Để nghe hơi [Bm] ấm vòng [F#m] tay mẹ [A] gầy
Tuổi [F#m] thơ ùa chảy về [A] đây
Nghe thương nghe [F#m] nhớ trải [Bm] đầy lối [Em] xưa
Võng [G] chiều tay mẹ đong [A] đưa
Tao nôi một [F#m] thuở ru [A7] vừa lớn [D] khôn
ĐK: Đất [D] quê ươm thắm tâm [Bm] hồn
Chôn nhau cắt [Em] rốn sớm [A] hôm nghĩa [F#m] tình
Bầu [Bm] trời trăng sáng lung [F#m] linh
Lòng con có [Bm] mẹ in [F#m] hình nước [A] non
Dẫu [F#m] mai đá núi có [Bm] mòn
Bao la lòng [F#m] mẹ mãi [Bm] còn khắc [Em] ghi
Hai [Em] sương một nắng quản [A] chi
Mẹ lo tất [F#m] thảy ngại [A7] gì gian [D] nan
2. Tre [D] già bao bọc măng non
Mặc trăm mưa [Bm] nắng mặc [Em] ngàn bão [A] giông
Mẹ [F#m] là bếp lửa ngày [A] đông
Là phù sa [F#m] đắp cánh [Bm] đồng yêu [Em] thương
Mẹ [G] là nguồn cội là quê [Bm] hương
Mẹ là tất [Em] cả, mẹ [A7] là mẹ [D] thôi!