Về Đô Lương quê mình miền trung du Xứ Nghệ
Về với yêu thương
Nơi con Sông Lường chảy mềm như lụa
Nối đôi bờ câu ví giặm giận thương
Anh về đây say chè xanh nồng hương
Ghé Vĩnh Đức kẹo lạc bánh đa vừng
Nồi đất nở hoa nơi Trù Sơn đất mẹ
Trọ trẹ tiếng quê nghe lạ nhiều thành quen
Đất địa linh hiển Thánh Uy Minh Vương
Chiến công xưa tạc núi Truông Bồn
Để hôm nay bao nhà náy mọc lên
Những con đường rộng mở tới muôn nơi
Thương em rồi đừng ngại ngần anh ơi
Hãy về cùng em về Đô Lương Xứ Nghệ
Nơi ân tình dạt dào như sóng bể
Hãy về cùng em về quê mẹ yêu thương
Hãy về cùng em về quê mẹ Đô Lương