1. Trên đường về nhà
Tư trang mang theo chút đắn đo thật kỳ lạ
Vốn dĩ háo hức khi mỗi năm gặp lại mình
Ngay ở nơi mùa Tết se lạnh. chung vài đoạn đường
Qua đôi mắt, tôi nhìn những người đồng hành
Bâng khuâng như tôi bởi năm qua chẳng bình thường
Và không biết có nên về?
T-ĐK1:
Rồi tôi nghe từ trong lòng
Thanh âm quê hương và tiếng cười sum vầy
Xe qua nơi nơi miền đất cứ thêm cằn cội
Làm mọi thương nhớ trở lại.
ĐK:
Đi về thôi đón tết lo chi đường dài
Nơi bình yên có tên nhà mình mãi mãi
Được chạm vào người nhớ mong sau một năm quá đỗi buồn
Hạnh phúc bao nhiêu khi nay lại thấy nhau.
Đi về thôi đón tết chân như nhẹ nhàng
Trong những lời thăm hỏi nhau mong nhiều cố gắng
Đời người dù nơi cách xa mang nhiều vai gánh trĩu nặng
Thì quê hương yêu thương luôn dang cánh tay
Đi để trở về.
2. Mỗi lần về nhà
Tôi luôn muốn thấy đám nhóc con chạy giành quà
Tươi vươi ấm áp những nếp nhăn nơi người già
Và yên tâm ngày tết đủ đầy cho mẹ cha.
Nhưng ta khó biết được
Đôi khi có những ngày chông gai ngăn bước đường
Làm cho ta như tự trách than trong thất vọng
Không đem hạnh phúc cho người người quan tâm.
T-ĐK2:
Rồi tôi nghe từ trong lòng
Thanh âm quê hương và tiếng gọi gia đình
Hơn muôn vinh hoa là hãy biết nơi quay về
Tìm bình yên thoát bộn bề.
ĐK:
Đi về thôi đón tết lo chi đường dài
Nơi bình yên có tên nhà mình mãi mãi
Được chạm vào người nhớ mong sau một năm quá đỗi buồn
Hạnh phúc bao nhiêu khi nay đã đứng trước nhau.
Đi về thôi đón tết chân như nhẹ nhàng
Trong những lời thăm hỏi nhau mong nhiều cố gắng
Đời người dù nơi cách xa mang nhiều vai gánh trĩu nặng
Thì quê hương yêu thương luôn dang cánh tay
Đi để trở về.
* Đời thật đẹp nhưng cũng có lúc tồi tệ, mạnh mẽ đi qua
Ta sẽ học được những ý nghĩa sâu xa
Tin vào chính mình và nghỉ đôi chút ở nơi
Đi để trở về.
1. [G] Trên đường về nhà
Tư trang mang theo chút đắn [Bm] đo thật kỳ lạ
Vốn dĩ háo hức khi mỗi [C] năm gặp lại mình
Ngay ở nơi mùa [G] Tết se lạnh. [D]
Đi [G] chung vài đoạn đường
Qua đôi mắt, tôi nhìn [Bm] những người đồng hành
Bâng khuâng như tôi bởi năm [C] qua chẳng bình thường
Và không biết có [D] nên về?
T-ĐK1:
Rồi tôi [C] nghe từ trong lòng
Thanh âm quê hương và [Em] tiếng cười sum vầy
Xe qua nơi nơi miền [C] đất cứ thêm cằn cội
Làm mọi thương nhớ trở [D] lại.
ĐK:
Đi về thôi đón [C] tết lo chi đường dài
Nơi bình yên có [G] tên nhà mình mãi mãi
Được chạm vào người nhớ [F] mong sau một năm [C] quá đỗi buồn
Hạnh [D] phúc bao nhiêu khi nay lại thấy nhau.
Đi về thôi đón [C] tết chân như nhẹ nhàng
Trong những lời thăm hỏi [Em] nhau mong nhiều cố gắng
Đời người dù nơi cách [C] xa mang nhiều vai [Am] gánh trĩu nặng
Thì [D] quê hương yêu thương luôn dang cánh tay
Đi để trở [G] về.
2. [G] Mỗi lần về nhà
Tôi luôn muốn thấy đám nhóc [Bm] con chạy giành quà
Tươi vươi ấm áp những nếp [C] nhăn nơi người già
Và yên tâm ngày [G] tết đủ đầy cho mẹ [D] cha.
Nhưng [G] ta khó biết được
Đôi khi có những ngày chông [D] gai ngăn bước đường
Làm cho ta như tự trách [C] than trong thất vọng
Không đem hạnh phúc cho người người [D] quan tâm.
T-ĐK2:
Rồi tôi [Am] nghe từ trong lòng
Thanh âm quê hương và [Em] tiếng gọi gia đình
Hơn muôn vinh hoa là [C] hãy biết nơi quay về
Tìm bình yên thoát bộn [D] bề.
ĐK:
Đi về thôi đón [C] tết lo chi đường dài
Nơi bình yên có [G] tên nhà mình mãi mãi
Được chạm vào người nhớ [F] mong sau một năm [C] quá đỗi buồn
Hạnh [D] phúc bao nhiêu khi nay đã đứng trước nhau.
Đi về thôi đón [C] tết chân như nhẹ nhàng
Trong những lời thăm hỏi [Em] nhau mong nhiều cố gắng
Đời người dù nơi cách [C] xa mang nhiều vai [Am] gánh trĩu nặng
Thì [D] quê hương yêu thương luôn dang cánh tay
Đi để trở [G] về.
* Đời thật đẹp nhưng cũng có [C] lúc tồi tệ, mạnh [D] mẽ đi qua
Ta [Bm] sẽ học được những ý [Em] nghĩa sâu xa
Tin vào [C] chính mình và nghỉ đôi [D] chút ở nơi
Đi để trở [G] về.