VỀ BẾN DƯỢC
Nhạc: Quỳnh Hợp
Thơ: Nguyễn Trọng Luân
Trình bày: Dương Quốc Hưng
Phối khí: Yên Lam
Guitarist: Mai Bá Trưng
Phòng thu: Lam Quân
Vui quá, nghe em gọi Bến Vượt
Anh chợt nhớ đêm theo cô du kích
Nườm nượp quân đi như thác đổ
Qua sông soi thủy triều lóng lánh sao
Lính nghe tên bến cần chi sai - đúng
Chỉ nương theo giọng thiếu nữ vùng ven
Phía Sài Gòn đèn đêm như trời ửng
Bến Dược miết rồi nghe cũng thành quen
Đêm tiến về thành đô trong tầm pháo nổ
Dép còn in bùn nước bến ban chiều
Những binh đoàn chỉ một đêm qua bến
Hương cỏ đằm trong hương bùn hương tóc
Những linh hồn hai đầu bến sao quên?
Vong Bến Vượt xin gọi là "Bến Dược"
Anh ngả mũ nhớ một đêm Bến Vượt
Em cũng tóc hoa râm trước “Bến Dược” quê mình
Củ chi ơi, ngan ngát mộ chiến binh
Một thế kỷ Củ chi hoang mạc
Nay trở lại xanh ngẩn ngơ sóng nước
Sông Sài Gòn tím thế lục bình trôi
Củ chi ươm anh một đời nỗi nhớ
Mấy chục ngàn người nằm ủ đất để mầm lên