[Sol]
Khi nghe thấy giai điệu này thì tao nghĩ rằng tụi nó biết tao là thằng châu á
Viết từng câu, ko phải nhà nho chữ nghĩa sâu quá,
Mày biết cái nơi mà tao sống, luôn có cần, ko để câu cá,
Ăn chay, cỏ, cây và rau lá, tao đốt nó để cho đơn đau này mau qua,
Bây giờ làm sao khi tao ão tưởng quá nhiều kiếp rồi,
Thôi nói làm gì, tao sẽ kiếm một góc ngồi,
Thời gian trôi tiếp nối, mở mắt chiêm bao sao đầu đã ko còn tóc rồi,
Mày ghét nhưng tao có vấn vương chi,
Đừng nghĩ về bệnh tật, cũng đừng ỷ vào lương y,
Khi sự trả giá đang chờ thời cơ lúc tao sơ hở sẽ bắt tao trên đường đi
Mầy thấy là Trời cao, sẽ mời tao nhưng đời đó có là bao,
Nhận lấy tóc bạc hay tiền vàng, muốn thay đổi cái số làm sao?
Tụi nó nói tao như truyền giáo, nhưng mày lầm, người tốt chưa phải là tao,
Khi nào còn thấy tao đốt, thì Mẹ tao thường thốt lên "Mày còn cải là sao?"
Những người AE, đó là bản chất thứ 2
Còn sống phải chuyên cần dù cuối tuần hay thứ 2,
Và Thần Thánh, Đấng Sinh Thành sẽ ở trên bất cứ ai,
Ông Bà ta nói có bao giờ sai!
AE thức dậy cùng mọi ngày với những cố gắng đời sống đâu đó,
Xong, tao chỉ vui những gì tao có, xong việc sáng nay, và sau đó
[Hook]
Tao bay vào hư vô
Bay vào hư vô
Bay vào hư vô đi cho đến hết đêm nay
[LD]
Uh, tự hỏi hạnh phúc đích thực là đâu tao vẫn đang tìm kiếm
Ko phải tiền, hay vật chất và những thứ phù phiếm
Vì tao biết một ngày nào đó những người tao yêu thương
Sẽ ko còn ở đây nữa, họ bỏ tao một mình với những nén hương
Phải làm sao? Nhiều khi ko biết phải làm sao
Cuộc đời này còn quá nhiều bão tố, mây mưa phủ kín linh hồn tao
Lũ rắn độc vẫn đi qua lại và chờ những lúc tao sơ hở
Lôi tao xuống vũng lầy tội lỗi như nó đã làm những ai cơ nhỡ
Nhưng mà ko (nhưng mà ko)
Thượng Đế đã cử tao xuống đây cùng với cỏ cây cho tao đốt
Và dặn tao phải thật khiêm tốn
Nhìn ra cái hay, cái tốt
Ai thật, ai đội lốt
Làm sao để biết được điều đó trong khi cái tôi mày chưa bỏ nốt, hả
Nghe nhiều hơn nói để tao ko thốt lên những lời tàn nhẫn
Tao học được là phải bình tĩnh cho dù có căm phẫn
Tâm phải kiên định trước tất cả những mưu mô
Để rồi cuối ngày tao lại bay vào hư vô