Chợt hôm nay con thấy nụ cười của Cha
Bao nếp nhăn hằn khóe mắt.
Và con thấy mái tóc đã bạc
Phải chăng do bao nắng mưa và gió sương?
Có phải lúc trước Cha lo buồn
Vì có khi con hay rong chơi đi sai đường?
Mấy lần giữa chúng ta không được vui!
Nhiều khi con ao ước được ngồi
với Cha, thân như 2 người bạn thân!
Mình cùng nhau uống nước chuyện trò
Sẻ chia và một người ngồi lắng nghe!
Cứ muốn nhớ mãi những kỷ niệm ngày ấu thơ
Khi hai cha con chơi đùa!
Ước gì giữa chúng ta chẳng còn khoảng cách!
Và khi con nhận ra, Cha già rồi
Và khi con làm Cha thì mới biết
Cả cuộc đời người Cha, điều tự hào
Là khi con trai lớn khôn!
Lời yêu thương thì đâu bao giờ muộn
Cầm tay Cha và nói con xin cám ơn
Nếu Mẹ là vầng trăng lung linh ấm nồng
Thì Cha là vầng Thái Dương của đời con!