Chiều đang dần buông
Lòng như buồn hơn
Lặng nghe tiếng gió vi vu một mình
Nhìn ánh hoàng hôn tỏa bóng hồ soi
Hồn như tê tái vì thương nhớ ai
Ngày ta gặp nhau ở nơi trời cao
Làn môi xinh xắn khi anh thoáng nhìn
Rồi em lại đi trở về nơi cũ
Nay bỗng riêng anh với đầy xót xa
Khi anh nhìn em con tim bừng lên
Thầm gọi em một người chưa biết tên
Làn mây ngừng trôi
Giọt nắng ngừng rơi
Trời xanh đàn chim không cất tiếng ca
Nhà ga chiều nay đôi mi hoen buồn
Làm trông theo một hình bóng đã xa
Hạt mưa nhẹ bay xác xơ buồn bã
Mà lòng như đã mong chờ vấn vương
Chiều nay mờ sương
Màn đêm dần buông
Lòng anh chợt thấy cô đơn trở về
Nhìn lên trời cao đẹp muôn vì sao
Hòa trong đêm vắng
Đầy vơi nhớ thương
Và anh nhận ra đẹp như lời ca
Tình yêu đã đến trong anh lúc nào
Tựa như mùa xuân đợi chờ cánh én
Cùng tới bên nhau chan hòa hát ca
Tìm về trong anh một hình dung
Đôi mắt em tươi xinh mỉm cười
Một chiều bên em như giấc mơ
Giờ còn trong anh
Những kỉ niệm khó phai
Khi anh gặp em xao xuyến như mơ
Chuyện tình ta đẹp như muôn ý thơ
Làn mây ngừng rơi
Giọt nắng ngừng rơi
Thời gian qua mau sao thấy xót xa
Vì anh đã yêu, yêu em nồng nàn
Và đôi khi lòng anh thấy nát tan
Vì em đã đi
Biết bao giờ mới tìm về giây phút
Vui buồn với anh
Khi anh nhìn em con tim bừng lên
Thầm gọi em một người chưa biết tên
Làn mây ngừng rơi
Giọt nắng ngừng rơi
Thời gian qua mau sao thấy xót xa
Vì anh đã yêu, yêu em nồng nàn
Và đôi khi lòng anh thấy nát tan
Vì em đã đi
Biết bao giờ mới tìm về giây phút
Vui buồn với anh