Người vội ra đi một lời nói cũng không thể buông
Để cho anh bao đêm ngu ngơ ôm giấc mơ
Cứ hy vọng một ngày em sẽ quay trở lại
Để cùng anh tiếp bước đoạn đường kia
Nhưng chỉ là một giấc mơ mà thôi
Thực tại em đâu có quay trở lại
Lặng nhìn cơn mưa cuốn trôi đi giọt lệ anh
Để ánh mắt ấy đốt cháy nỗi đau này .
Từng ngày trôi qua anh tự lừa bản thân mình
Tỏ ra mạnh mẽ đứng trước giữa bao người
Mà ai đâu hay trong trái tim anh
Phải tự khâu vá vết thương đang hằn sâu
Giờ phải làm sao khi anh vẫn còn yêu
Phải chăng em không muốn anh tồn tại
Thôi anh sẽ gom hết ký ức của đôi mình
Gửi vào nơi góc tối cô đơn lạnh lùng