Gặp lại nhau giữa mênh mông đường đông người
Chẳng nhìn nhau bước đi rất mau
Tình như chiếc lá úa rơi , lời yêu mưa cuốn trôi rồi
Giờ lặng im trong bao suy tư chẳng tiếc nuối
Vài giọt mưa vỡ tan rơi ngoài hiên nhà
Chẳng thể như trái tim nát tan
Chạm vào nhau giây phút đầu, rồi hôm nay bước ngang nhau
Thật mong manh vạch ngăn yêu thương đã đánh mất
Vài giây để khiến trái tim rộn ràng tiếc nuối
Vài giây để buông câu nói đau lòng nhau
Vậy khi ngày mai sẽ quên đi tháng ngày đã có nhau
Sẽ mất bao lâu để quên đi nỗi ưu sầu
(Mất bao lâu để quên đi nỗi ưu sầu)
Vài giây... Vài giây... Chỉ vài giây thôi
Vài giây... Vài giây... Vài giây nữa thôi
Vài giây cũng đã đủ làm tim ai bật khóc
Bề ngoài của em thì chỉ là vỏ bọc
Muốn ôm lấy em để mà anh trách móc
Nhưng anh vẫn nín lặng mặc trái tim bật khóc
Vì em là ai mà em được làm thế
Vì em nói yêu anh mà luôn có ai vai kề
Tưởng chừng như đó chỉ là một ngôn từ
Tồn tại trong những câu dấu yêu
Nào đâu có hay đến khi , thật lòng yêu mới biết rằng
Giờ chia ly là khi anh đau từng vết cắt …
Từng lời yêu cứ xuôi theo cơn mưa chiều
Trời nhẹ trôi hóa con nước thôi
Kỷ vật yêu vẫn giữ lại từng ký ức cứ vây chặt
Dặn lòng quên nhưng sao con tim vẫn cứ nhớ