Một cánh hoa khẽ lay mình sáng mai,
chào những tia nắng nhẹ nhàng vuốt ve vai gầy,
này hỡi yêu dấu bên đời có hay
người đi qua mong manh như làn mây,
nhận ra tình như con sóng,
từng đêm từng đêm xô mãi,
để ta chìm trong êm ái
nỗi đau
còn gì cho nhau ngày mai anh hỡi
vì tình đôi ta còn bao lầm lỗi,
mở rộng vòng tay thứ tha
cho nhau một niềm tin,
và em đã biết đời em chỉ yêu mình anh mãi thôi
nguyện không tiếc nuối
dẫu cho ngày mai xa rời
hãy chọn kiếp chung đôi
ngàn tia nắng chiếu trời cao cũng như tình em đã trao,
tinh luôn chất ngất đắm say gọi tên hy vọng cùng nắng hát mênh mông,
anh sẽ hái tăng em những đóa hồng tươi thắm
nồng nàn dịu dàng như những lời ca êm ái
tình xanh mãi,
và anh sẽ viết bài ca thiết tha để cho thế nhân cùng vui tiếng hát,
hát cho tinh yêu xanh màu,
cho đời bớt thương đau,
môt khi em biết tình anh cũng như lòng em, đã qua
nhiều cơn bão tố trách chi nỗi nhớ mơ hồ và kí ức xa xôi,
ta sẽ đến một nơi ở chân trời xa lắm,
còn gì tuyệt vời hơn những lời yêu say đắm
chỉ có tình em với anh