Ước có người bên tôi mỗi khi buồn
Cùng uống một tách trà giữa tinh sương,
Kể những chuyện vu vơ, những truyện cười
Dù thoáng qua thôi lòng cũng được vui
Ước có người bên tôi mỗi khi buồn
Cùng lái xe khắp thành phố cô đơn
Rủ tôi cùng đi xem suất phim muộn
Để nước mắt tôi được rơi được tuôn
Cảm giác chơi vơi của một người
Mấy ai hiểu thấu được
Từng đã yêu thương, chỉ nhận về đau đớn!
Hạnh phúc là gì? Đổi được gì
Dẫu hy sinh thế mà
Chỉ là những đắng cay và tổn thương
Chia tay là điều buồn nhất
Ta hay tự trách bản thân
Đâu hay người lạc đi mất
Cũng là lỗi do duyên phận
Đôi khi tình yêu chỉ là
Một giấc mộng đẹp thoáng qua, thoáng qua
Đâu quan trọng sai hay đúng
Khi không còn tiếng nói chung!
Khi mưu cầu niềm hạnh phúc
Ai cũng nghĩ cho chính mình!
Kết thúc chỉ là bắt đầu
Cho con đường riêng của nhau, của nhau
Ước có người bên tôi mỗi khi buồn
Nhìn thấu những nỗi đau của riêng tôi
Có những điều chẳng cần nói nên lời
Chỉ cứ bên nhau bình yên vậy thôi
1. [Dm] Ước có người bên tôi mỗi khi [C] buồn
Cùng [Bb] uống một tách trà [C] giữa tinh [F] sương
[Dm] Kể những chuyện vu vơ, những truyện [C] cười
Dù [Gm] thoáng qua thôi lòng [A7] cũng được [Dm] vui.
2. [Dm] Ước có người bên tôi mỗi khi [C] buồn
Cùng [Bb] lái xe khắp thành [C] phố cô [F] đơn
[Dm] Rủ tôi cùng đi xem suất phim [C] muộn
Để [Gm] nước mắt tôi được [A7] rơi được [Dm] tuôn.
T-ĐK:
Cảm [Bb] giác chơi vơi [C] của một người [Dm] mấy ai hiểu thấu được
Từng [Bb] đã yêu thương, [C] chỉ nhận về [Dm] đau đớn
Hạnh [Bb] phúc là gì [C] đổi được gì dẫu hy sinh [Dm] thế mà
[Bb] Chỉ là những đắng [C] cay và tổn [Dm] thương.
ĐK:
Chia tay là điều buồn [Bb] nhất ta hay tự trách bản [C] thân
Đâu hay người lạc đi [Am] mất cũng là lỗi do duyên [Dm] phận
Đôi khi tình yêu chỉ [Bb] là một giấc mộng đẹp thoáng [C] qua, thoáng [F] qua.
Đâu quan trọng sai hay [Bb] đúng khi không còn tiếng nói [C] chung
Khi mưu cầu niềm hạnh [Am] phúc ai cũng nghĩ cho chính [Dm] mình
Kết thúc chỉ là bắt [Bb] đầu cho con đường riêng của [C] nhau, của [Dm] nhau.
* [Dm] Ước có người bên tôi mỗi khi [C] buồn
Nhìn [Bb] thấu những nỗi đau của riêng [F] tôi
[Dm] Có những điều chẳng cần nói nên [C] lời
Chỉ [Gm] cứ bên nhau bình [Am] yên vậy [Dm] thôi.