Đêm dài quá dài, giấc ngủ chờ ai.
Mà sao không đến, cứ đong đưa hoài trên ngọn tình cay,
Giấc ngủ khóc tình, khóc một niềm tin.
Khóc rồi lặng thinh, lặng thinh một mình, ,một mình mình thôi...
Ừ thì thôi! Về lại đời tôi!
Về tìm đôi chút, chút tim yêu nào chưa dành cho anh.
Ừ thì quên! Ừ rồi thì quên!
Tình như con nước, cứ trôi xa bờ cứ trôi lững lờ cứ mộng cứ mơ.
Xa mặt cách lòng, kẻ đợi người trông.
Chờ mong chẳng thấy, cách chia đôi dòng cách vạn nghìn sông.
Sông cạn đá mòn, tiếng người nỉ non.
Tưởng chừng vàng son, vàng son một thời một thời mà thôi!
Xa mặt cách lòng, kẻ đợi người trông.
Chờ mong chẳng thấy, cách chia đôi dòng cách vạn nghìn sông.
Sông cạn đá mòn, tiếng người nỉ non.
Tưởng chừng vàng son, vàng son một thời một thời mà thôi!
Ừ thì thôi! Về lại đời tôi!
Còn đây đôi chút, chút tin yêu này biết dành cho ai?
Ừ thì quên! Ừ rồi thì quên!
Tình như con sóng, nát tan trong lòng khóc than tơ hồng duyên tình long đong.