Mel 1:
Những bông tuyết trắng đừng có quay lại như năm xưa
Tôi muốn mùa đông trong ấm áp đâu muốn cái mùa đông giá lạnh
Và bông tuyết kia xin đừng rơi cứ để ánh nắng giữa cánh đồng
Tôi muốn thấy màu vàng của lúa màu xanh của những cánh đồng ngô
Tôi muốn thấy nhưng bông hoa nở tôi không muốn tuyết vùi đi mất
Và tôi cũng muốn những cụ già những em thơ được ấm áp
Tôi không muốn thấy những trường học phải tạm ngưng vì tuyết phủ
Xin hãy trả lại trả cho tôi một mùa đông như như tôi ước
Ver 1:
Tôi không muốn thấy bông tuyết trắng đã phủ đi một cánh đồng
Tôi không muốn thấy nhưng cụ già các em thơ trong giá buốt
Và tôi vẫn muốn con đường đó hàng cây xanh như năm trước
Mãi con mầu xanh sinh sôi nẩy nở mang lại ấm no dân lành
Để họ kiếm được miếng ăn cái mặc nhưng điều ước đó cũng chẳng mang
Vì bông tuyết kia vẫn cứ rơi cứ vô tâm cướp đi mất
Cướp đi tất cả cướp hết tất cả cánh đồng ngô chưa thu hoạch
Cướp đi sự sống của nhưng sinh linh vì vùi mình trong giá buốt
Cướp đi màu xanh của thiên nhiên thay vào đó là màu ướt
Biết bao sinh linh biết bao trẻ thơ biết bao cụ già trong giá lạnh
Biết bao sinh linh đang cần sự sống nhưng vẫn cố trong mong manh
Biết bao luống rau nào ngô khoai sắn cùng những bông hoa kia xinh tươi
Bởi sau một đêm vì những bông tuyết phủ thì bông hoa đâu còn nữa
Là nhưng tài sản tất cả những gì miếng ăn cái mặc của người ta
Bông tuyết kia ơi mùa đông kia ơi sao nỡ nhẫn tâm lắm đến vậy
Cướp đi tất cả cướp hết tất cả tiếng trống trường của đông
Mel 2:
Xin hãy trả lại trả lại đây cảnh màu xanh của thiên nhiên
Xin hãy trả lại trả lại đây tiếng trống trường ngày tan học
Đừng có nhẫn tâm đừng có nhẫn tâm đừng có vô tình cướp đi mất
Cướp đi tài sản cướp đi sự sống miếng ăn cái mặc của người ta
Bông tuyết kia ơi xin đừng rơi xin đừng rơi ở đây nữa
Xin hãy trả lại trả lại đây tiếng trống trường ngày của ngày xưa
Đừng có nhẫn tâm đừng có nhẫn tâm đừng có vô tình cướp đi mất
Cướp đi tài sản cướp đi sự sống miếng ăn cái mặc của người ta
Ver 2:
Mưa ơi mưa xin mưa đừng rơi thêm nữa
Xin hãy dừng lại tại nơi đây nơi cánh đồng phủ màu trắng
Xin hãy dừng lại ở nơi đây ngôi nhà nhỏ ở ven đồi
Biết bao em thơ với bao cụ già vẫn ngồi vây quanh một bếp lửa
Cái cách duy nhất để qua mùa đông chỉ là bếp lửa màu ấm hồng
Miếng ăn cái mặc họ không có thì làm sao giống người ta
Họ hò hẹn có đôi có cặp rồi cùng náo nức lên ngắm tuyết
Nhưng ở đâu đó sâu trong cánh rừng biết bao cụ già trong giá buốt
Còn các em thơ đi chân trần vẫn ngồi sum vầy bên bếp lửa
Một manh áo ấm ở trên người cũng chắc điều đó chỉ là ước
Thú nuôi vật cưới trâu bò lợn gà đã chết tuyết phủ vài ngày qua
Tài sản duy nhất của một nông dân thứ quý giá nó đây mà
Thiên nhiên sinh tồn sự sống ác liệt cũng đã vội cướp đo tất cả
Vườn hoa xinh tươi đang khoe sắc chỉ sau một đêm thành màu trắng
Những con đường đi đang tấp nập giờ bị ách tắc vì tuyết phủ
Màu xanh thiên nhiên đâu còn nữa xung quanh là màu trắng lạnh lẽo
(Mel 1)
Ver 3:
Ở nơi Sài Gòn ở phương xa tôi luôn dõi về quê nhà
Không biết mẹ già ở nơi đó có mặc áo ấm khi trời đông
Không biết ở phương xa quê tôi có đổi thay hơn lúc trước
Sapa tôi ơi Lào Cai quê tôi đã không còn như tôi ước
Mùa đông giá buốt mùa đông lạnh lẽo mùa đông bông tuyết phủ trắng xóa
Mùa đông năm nay đã thay đổi mọi thứ đã dổi thay thật rồi
Ngoài đường náo nức từng đôi từng cặp tấp nập cùng náo nức lên ngắm tuyết
Nhưng ở đâu đó sâu cánh rừng biết bao cụ già trong giá buốt