Tôi loay hoay tìm kiếm, những ngày thơ của tôi. Tôi say sưa chìm đắm, đi chăn trâu thả diều, từng chiều đi bắt ốc, bắt cua, bắt con tôm cá đầy xô.
Tôi ngây ngô dìu bước, đi về nơi mẹ tôi, cha tôi đang làm đồng. Ngày ngày tôi vẫn đi theo, mót dăm mười củ khoai về nướng.
Ôi xa rồi ngày tháng, tôi rong chơi trốn không đến trường, để cha bắt được tóm cổ về nhà đánh cho đỏ mông.
Ôi xa rồi tuổi thơ, những năm làng tôi nghèo khó, chỉ có những trò chơi quê mùa rất vui, trong tôi nhớ mãi.
Nay xa rồi còn đâu, những đêm rằm xưa đuổi bắt trốn tìm, những hôm gió rét bạn bè rủ nhau đi chơi bắn bi.
Ôi cái cù ngày xưa, cùng nhau đánh đáo tiếng cười khắp trời. Nay lớn lên rồi, mỗi người một nơi.
Cha la la la lá là là, cha là la la là… Một thời rong chơi đâu rồi. Tuổi thơ của tôi, còn đâu…
Tôi loay hoay tìm kiếm, những ngày thơ của tôi. Tôi say sưa chìm đắm, đi chăn trâu thả diều, từng chiều đi bắt ốc, bắt cua, bắt con tôm cá đầy xô.
Tôi ngây ngô dìu bước, đi về nơi mẹ tôi, cha tôi đang làm đồng. Ngày ngày tôi vẫn đi theo, mót dăm mười củ khoai về nướng.
Ôi xa rồi ngày tháng, tôi rong chơi trốn không đến trường, để cha bắt được tóm cổ về nhà đánh cho đỏ mông.
Ôi xa rồi tuổi thơ, những năm làng tôi nghèo khó, chỉ có những trò chơi quê mùa rất vui, trong tôi nhớ mãi.
Nay xa rồi còn đâu, những đêm rằm xưa đuổi bắt trốn tìm, những hôm gió rét bạn bè rủ nhau đi chơi bắn bi.
Ôi cái cù ngày xưa, cùng nhau đánh đáo tiếng cười khắp trời. Nay lớn lên rồi, mỗi người một nơi.
Ôi khúc ruột miền trung, mùa mưa vẫn nhớ nước dâng mái nhà. Thương những cánh đồng quê tôi, sao lại chìm trôi.
Tôi đang lệ nhẹ rơi, tìm đâu những lúc nắng trưa reo hò. Tuổi thơ thật dữ dội, lớn lên mãi nhớ ngày xưa.
Hơ hú hơ hơ hờ. Một thời rong chơi đâu rồi, tuổi thơ của tôi, còn đâu!