Từng ngày qua bóng chim về ngoài dòng sông
Từng ngày qua nắng phơi trên đầu cỏ non
Đời tình nhân đã bao lần giá rét
Đời quạnh hiu nghe chăn chiếu quá thênh thang.
Đời trần gian có môi hồng có mắt nhìn
Một ngày kia ôi thân thế lênh đênh
Từng chiếc bóng trăm năm đã về
Vây người giữa nến bão bùng
Từng tiếng khóc trăm năm đã về
Vây người giữa chốn mông lung.
Từng ngày qua thấy mưa về miền phù du
Từng ngày qua thấy nắng tan vào lời ru
Đời nửa đêm có khi nghe lời trăn trối
Đời rộng thênh như im vắng tiếng rơi khô
Đời trần gian có tim người có tay chờ
Một ngày kia ôi thân thế vu vợ