1. Thôi xin đừng thương hại dùm [Em] tôi
Không cần thương hại người [Am] ơi
Vì tôi [B7] chán phấn son cuộc [Em] đời [Am][Em]
Thôi xin [B7] đừng đưa đón vui [D] cười
Xin [E7] đừng đon đả gạn [Am] mời
Vì tôi [Em] khinh chót lưỡi đầu [B7] môi
2. Khi ân tình đang thời nở [Em] tươi
Sao người ta vui thật là [Am] vui
Mình như [B7] thấy chữ yêu tuyệt [Em] vời [Am][Em]
Nhưng khi [B7] người ta đã quên [D] lời
Đem [E7] tình san sẽ đi [Am] rồi
Mình không [B7] hơn chi cánh bèo [Em] trôi [Am][Em]
ĐK: Tình [B7] yêu ơi tình [E] yêu
Thuở [Abm] xưa biết nếu duyên tình [C#m] đầu
Gặp ngang [F#m] trái xót xa nghẹn [B7] ngào
Bây giờ [F#m] ta ôm trái [B7] sầu
Thà làm thân [E] gỗ cây tận rừng [F#m] cao
Thà làm viên [Abm] đá âm thầm đáy [B7] biển thật [Em] sâu [Am][Em]
3. Thôi cam phận ôm tình lẻ [Em] loi
Không hờn không giận gì [Am] ai
Làm thân [B7] gái trót mang thiệt [Em] thòi [Am][Em]
Xin ơn [B7] trời cho sống qua [D] ngày
Tôi [E7] tự an ủi lâu [Am] rồi
Rằng chua [B7] cay cũng thế mà [Em] thôi [Am][Em]