Từ khi người xa vắng,
mình Anh từng đêm trắng
hỏi vì sao
tình duyên mong manh?
Còn đâu từng đêm ân ái,
người đi hồn tê tái
lời yêu Anh
còn dành cho ai?
Giờ Em ở nơi đó
lời Anh gửi theo gió
người nào hay
mình Anh bơ vơ?
Vì sao còn ngơ ngác?
Vì sao buồn vô cớ?
Vì biết yêu đương
có thế thôi...!
Trở về bên Anh đi hỡi
Em yêu người nơi nào?
Trở về bên Anh đi mãi
nơi đây còn mong chờ.
Từng ngày qua Anh biết
Anh sai rồi.
Biết Anh sai
vì ngày còn nhau
yêu không đậm sâu.
Từ ngày ra đi không biết
Em bây giờ thế nào?
Từ ngày Em đi Anh khóc
trong đêm tình giã rời.
Một mình nơi đây
Anh nhớ Em thật nhiều,
nhớ Em thật nhiều
người yêu ơi
Em có quay về nhé.
Giờ Em ở nơi đó
lời Anh gửi theo gió
người nào hay
mình Anh bơ vơ?
Vì sao còn ngơ ngác?
Vì sao buồn vô cớ?
Vì biết yêu đương
có thế thôi...!
Trở về bên Anh đi hỡi
Em yêu người nơi nào?
Trở về bên Anh đi mãi
nơi đây còn mong chờ.
Từng ngày qua Anh biết
Anh sai rồi.
Biết Anh sai
vì ngày còn nhau
yêu không đậm sâu.
Từ ngày ra đi không biết
Em bây giờ thế nào?
Từ ngày Em đi Anh khóc
trong đêm tình giã rời.
Một mình nơi đây
Anh nhớ Em thật nhiều,
nhớ Em thật nhiều
người yêu ơi
Em có quay về nhé.
Trở về bên Anh đi hỡi...
Vì ngày còn nhau
yêu không đậm sâu.
Từ ngày ra đi không biết
Em bây giờ thế nào?
Từ ngày Em đi Anh khóc
trong đêm tình giã rời.
Người yêu ơi
Anh nhớ Em thật nhiều,
nhớ Em thật nhiều
người yêu ơi
Anh nhớ Em thật nhiều.