Từ Bỏ - Dung Tổ Nhi
Quá mệt mỏi
Khi cứ phải dằn vặt giữa ờ lại và ra đi
Cuồng đến không còn cảm giác
Anh chỉ muốn yêu em vài ngày vài đêm
Mà em lại ngây thơ cho rằng… có thể được vài tháng vài năm
Chìm đắm trong những lời dối trá của anh
Nếu không chịu buông tay sẽ rơi vào cạm bẫy mất
Quá nguy hiểm… Tình yêu sao có thể hèn mọn như vậy
Chờ đợi để rồi bị anh bỏ quên
Giọt nước mắt rơi trong đêm…
Nhưng anh chỉ dành cho em 1 chút an ủi
Em phải làm sao để thoát khỏi
Bị tình yêu vây lấy khiến em phải lùi lại
Đối với sự nhiệt tình, sự dối trá của anh, em đã không còn quyến luyến
Em thử phán đoán thử làm quen với bóng tối của tình yêu
Hoàn toàn từ bỏ
Không để anh ảnh hưởng đến vui buồn của em nữa
Vứt đi thói quen cả đêm không ngủ chờ đợi anh
Vứt đi an hem cần sắm vai 1 diễn viên thiếu tự tin
Giọt nước mắt rơi vì yêu anh, mai đây không còn nữa
Và mùa xuân hẳn cũng không còn xa...
Yêu anh là đúng hay sai?
Chưa từng hy vọng rằng ngày nào đó ta sẽ găp lại
Yêu an hem chìm trong mê muội
Tận mắt nhìn anh rời khỏi cuộc chơi mặc kệ cho em…
Oán giận…
Hối hận…
Đối với sự nhiệt tình, sự dối trá của anh, em đã không còn quyến luyến
Em thử phán đoán thử làm quen với bóng tối của tình yêu
Hoàn toàn từ bỏ
Không để anh ảnh hưởng đến vui buồn của em nữa
Vứt đi thói quen cả đêm không ngủ chờ đợi anh
Vứt đi an hem cần sắm vai 1 diễn viên thiếu tự tin
Giọt nước mắt rơi vì yêu anh, mai đây không còn nữa
Và mùa xuân hẳn cũng không còn xa…