Trước cửa nhà em.
Sáng tác: Nguyễn Văn Chung
Anh không thể tìm được nụ cười đã lỡ đánh rơi khi xa một người
Và không thể cầm một bàn tay từ khi mất em sau ngày hôm ấy
Anh đã dấu thật nhiều vào tim, mà cứ thấy quanh đây những kỷ niệm
Vì sao bao đêm nay, muốn quên cũng chẳn thể quên...
Anh không thể tìm được một nơi để anh trút vơi hết những nỗi buồn,
Và không thể sẻ chia cùng ai về những nỗi đau anh phải chôn dấu...
Anh đã cố hòa cùng mọi người, để ai cũng tin anh đang rất vui
Dù tận sâu trong tim, cứ muốn thét lên vì nhớ em!
Một mình anh đứng trước cửa nhà em
Lặng lẽ trong đêm, không cất tiếng gọi,
Chỉ nhìn thật lâu để anh nhớ về,
Ngày còn bên nhau rồi anh bước đi,..
Và anh suy nghĩ, có khi nào em
Đang dõi theo sau từng bàn chân bước?
Chắc không thể nào, vì có lẽ em đã quên mất rồi...