Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay, tôi buồn như phố cũ mưa bay.
Bàn chân từng ngón ngưng không thở, lạc mất đường đi tận dấu bày
Hỏi nắng đi rồi em sẽ hay, tôi gầy như phiến lá trên cây
Rừng khuya thổi suốt bao tâm sự, thiên đàng tôi là người hay ai?
Sông chẳng thể không trôi về biển lớn
Người bên bờ buông tóc thả cho mây
Nên suốt kiếp, tôi vẫn là đứa trẻ!
Buồn vui theo, chiếc kẹo ở tay người.
Hỏi gió đi rồi em sẽ hay, tôi chờ em đến thắp đêm vui
Có đêm nhìn xuống bàn tay lạnh, và chỗ em ngủ đã bỏ không.
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay, tôi về thương nỗi nhớ trên cây
Trái tim giòng máu lệ chưa cạn, đời đóng lên hoài vạn dấu đinh
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay, trong tay thánh nữ ….có đời tôi.