Intro:
Anh vắt cạn nỗi buồn để tặng em đấy
Món quà nhỏ anh vẫn ôm ấp đêm ngày
1st Verse:
Anh đã giành rất nhiều thời gian nghĩ về em
Để rồi em cư xử thật lạ...
Anh cũng đã vỡ ra thành từng mảnh giống như là
Những nhịp bass do anh thả
Anh sẽ trả lại tất cả những con phố mình từng qua,
Anh đã bỏ lại quyển nhật ký ố hoen nước mắt và
Anh bỏ đi những chiếc ôm cũ rích từ em lại quá khứ
Để anh trở lại và đốt đi giấc mơ màu hồng vậy liệu em hài lòng chứ?
Anh bỏ thời gian chỉ để nhớ về em là "ngu si"?
Ừ! Bù lại a được nếm đủ vị.
Đến khi anh rót cạn những dòng tâm tư cũ kĩ
Thì đã trọn vẹn để dành tặng em, mong nỗi buồn ngủ thiếp đi
Nhưng em ơi, a cũng đã cố gắng rất nhiều rồi
Anh đã xoay sở cố giết em dù chỉ duy nhất 1 lần thôi
Nhưng không làm nỗi, ...
Vì nhiều khi không em anh lại ngỡ
Rằng: "TA XA NHAU THẬT RA CHỈ LÀ GIẢ VỜ"
Anh cứ ngỡ rằng em hiểu anh nhiều lắm...
Nhưng tất cả những gì ta có là...hiểu lầm...
2nd Verse:
Nếu lời hứa của em giờ vẫn còn vẹn nguyên,
Anh sẽ chẵng thể biết mình đã phạm sai lầm gì cũng nên...
Nếu tất cả mọi thứ, hôm nay chẵng thay đổi
Anh sẽ... tạm xem nó như vận may thôi (Rồi em sẽ hiểu)
Anh đã đắn đo khi cho em cơ hội mới
Để rồi cũng đồng nghĩa với việc tự giết chính mình thôi
Anh đã quá quen với nỗi buồn từ em rồi...
Chỉ xin 1 phút cảm xúc được lên ngôi
Anh muốn nói rằng: anh yêu em rất nhiều,
Dù cho nó là thừa thãi...cũng vì mong em 1 lần hiểu.
Anh muốn nói: chẵng có tình yêu nào vĩnh cửu
Mà chỉ tồn tại vài phút giây vĩnh cửu của tình yêu
Anh đã chắp vá đủ thứ khoảnh khắc có từng có được cùng em...rồi đứt đoạn
Thật sự là nhạt thếch, kiểu như nửa vời, lúc em lại muốn giữ, lúc buông lơi
Và trong cơn hoang mang nỗi đau mới
Anh bất chợt nhận ra giờ đây đã QUÊN em thật rồi